“Thiếu gia, cậu không sao chứ? Tần Mộng có làm gì cậu không!” Người đàn ông được Quý Vi Trần gọi là Thời thúc chính là người đã bị Tô Mộng đuổi đi mấy hôm trước. Trong mắt ông ta đầy vẻ lo lắng, quan sát Quý Vi Trần từ trên xuống dưới, xác nhận không có gì nghiêm trọng mới thở phào nhẹ nhõm.
Từ hôm đó đến nay, ông luôn tìm cách tiếp cận lại nhà họ Tần. Đúng lúc này, nhà họ Tần đang bận rộn chuẩn bị đón tiếp nhà họ Quý đến Dao Thành, ông ta liền chớp lấy cơ hội lẻn vào nhà. Không kịp để tâm tới lời cảnh cáo trước đó của Tô Mộng, ông chỉ sợ nếu để tiếp tục như vậy, thiếu gia sẽ chết trong nhà họ Tần.
“Thiếu gia, tôi đưa cậu đi nhé. Nếu nhà họ Quý mà phát hiện ra sự tồn tại của cậu thì xong đời đấy. Nhân lúc họ còn chưa đến, chúng ta hãy rời khỏi đây. Tôi thề, chỉ cần tôi còn sống, nhất định sẽ bảo vệ cậu, tuyệt đối không để người nhà họ Giản hay họ Quý phát hiện ra mà làm hại cậu.” Thời thúc lên tiếng.
“Thời thúc, tôi muốn ở lại.” Quý Vi Trần đáp.
“Sao vậy, thiếu gia, chẳng lẽ cậu quên Tần Mộng đã đối xử với cậu như thế nào sao? Nếu lỡ như…” Thời thúc lộ rõ vẻ lo lắng, ông ta không ngờ Quý Vi Trần lại trả lời như vậy, sững người.
“Nơi này rất thích hợp để che giấu đi sự tồn tại. Hơn nữa… có thể lợi dụng cô ta.” Quý Vi Trần nói, rồi dừng lại một chút, cúi đầu nhìn xuống hộp trong lòng, là thuốc trị thương còn mới cùng một con búp bê sói xám hoạt hình. Hắn khẽ đưa ngón tay chạm vào chiếc răng nhỏ của con sói bông.
Trong một thời gian ngắn, hắn từng mất trí nhớ, mất ánh sáng nơi đôi mắt đã từng thật sự bị lừa gạt.
Tưởng kẻ đầu sỏ gây nên mọi chuyện lại chính là người cứu rỗi mình.
Nhưng rồi ký ức và thị lực dần hồi phục, hắn liền nhớ ra bộ mặt thật của cô ta.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT