“Không ngờ yêu tộc lại dám giở trò tại Đại hội Phượng Lân.” Trọng Nhạc trầm giọng nói, “...Quả thực quá trùng hợp.”
Hơn nữa rõ ràng không phải hạng hậu bối như bọn họ có thể đối phó đó là đại yêu có thể thi triển bí thuật tùy ý!
Sau đại chiến ngàn năm trước, yêu tộc và nhân tộc lập hạ thệ ước, mỗi bên cai quản thế giới riêng, tuy chẳng thể gọi là quan hệ hòa hảo, nhưng từ đó đến nay cũng không phát sinh chiến tranh lớn. Tiên sơn, thiên tài địa bảo trong nhân giới vô số, yêu đảo cũng đầy kỳ trân dị thảo. Việc yêu tộc trà trộn vào nhân giới, hoặc nhân tộc xâm nhập yêu giới không phải chưa từng xảy ra. Chỉ cần không gây ra sự kiện nghiêm trọng, song phương ngầm mặc định dựa vào bản lĩnh mà tranh đoạt điều mình muốn.
Mới tháng trước yêu tộc gây náo loạn ở Phái Cửu Thành, giết người đoạt thân xác, Nhân Hoàng đại nộ, e là đang chuẩn bị tìm Yêu Vương tính sổ. Nay trận pháp tại các cửa ải của Đại hội Phượng Lân lại bị động tay động chân, kéo toàn bộ người tham gia vào mật lâm Phái Cửu Thành, thật khiến người ta không thể không nghi ngờ giữa hai chuyện này có liên hệ.
Đúng lúc này, Trọng Nhạc bỗng ra hiệu “im lặng”, cả đám người lập tức nín thở.
Lộ Vấn Nghiên đang đỡ Tề Phi Bạch từ lưng Vương Trình xuống, thấy hắn như muốn mở miệng nói, liền vội vàng bịt miệng hắn lại. Tề Phi Bạch cũng phối hợp ngoan ngoãn không lên tiếng, ánh mắt lại xuyên qua màn sương dày đặc trong rừng rậm, như thể đang nhìn chằm chằm điều gì đó.
Trong sương mù vang lên tiếng sột soạt khe khẽ, vừa giây trước còn ở mười trượng ngoài, giây sau đã sát ngay bên người. Lộ Vấn Nghiên buông tay khỏi Tề Phi Bạch, cẩn trọng bước mấy bước đến gần Nhược Trinh. Khí tức phía trước dần lưu động, chớp mắt đã có một đội nhân mã từ trong màn sương mờ nhạt đi ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT