Tiếng người nhao nhao vang lên, ai cũng muốn nàng thu linh hỏa lại để nàng có thể trụ được thêm một lúc. Tề Phi Bạch nghe những lời này, trong lòng không khỏi cảm thấy buồn cười rõ ràng chẳng ai có năng lực tự bảo vệ mình, nhân tộc lại cứ thích mấy kiểu hy sinh như vậy.
Ngu xuẩn. Người mà hắn để mắt tuyệt đối không thể là kẻ thiếu đầu óc đến thế.
Hắn đợi Lộ Vấn Nghiên thu linh hỏa lại, nhưng tiểu cô nương trước mặt vẫn không nhúc nhích. Đợi cho tiếng nói gần như ngừng hẳn, giọng nói trong trẻo của nàng mới vang lên:
“Các vị, dẫu ta có muốn thu thì sau khi các ngươi nói xong thế này, ta cũng ngại không dám thu nữa rồi đấy.”
Tề Phi Bạch: “?”
……Quả nhiên, đều ngu ngốc như nhau.
Hắn nhìn bộ dạng Lộ Vấn Nghiên chẳng có ý định thu hồi linh hỏa, rõ ràng mang dáng dấp muốn đồng quy vu tận, trong lòng khẽ cười lạnh vì giữ lại cái gối ôm vô dụng kia, đành để Ma Quân tự mình ra tay thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play