Buổi tối chủ nhật đầu tháng sáu này đối với Nặc Đinh Sơn mà nói vô cùng dài. Sắc trời ngoài cửa sổ vẫn một màu tối tăm, dường như ánh bình minh mãi mãi sẽ không xuất hiện. Cô ngồi ngây ngốc cùng Trình Điệp Qua trên ghế salon tại phòng khách.
“Nếu mệt thì cô đến phòng tôi nghỉ ngơi một chút đi”. Mãi một lúc lâu sau anh mới nói.
“Không mệt”. Cô trả lời.
Sau đó không ai nói thêm nữa. Họ đang đợi trời sáng. Khi trời sáng cô sẽ rời khỏi căn phòng này, anh sẽ trở lại London, tại ngã tư họ sẽ như đôi tình nhân yêu nhau tha thiết làm như lưu luyến không muốn rời.
Trời vẫn mãi không sáng. Cơn mệt mỏi từ từ kéo tới, đầu Nặc Đinh Sơn bắt đầu tùy ý nghiêng ngả. Cánh tay kia nâng đầu cô lại để tránh đầu cô dựa vào bả vai của anh. Không thấy buồn ngủ nữa.
Nặc Đinh Sơn xoa xoa mặt, ngồi thẳng người dậy.
Trong không khí vô cùng ngột ngạt Nặc Đinh Sơn nghe thấy lời của Trình Điệp Qua.
“Tại sao tên cô lại là Nặc Đinh Sơn?”
Tại sao tên cô cũng là Nặc Đinh Sơn hả?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT