Phù Dung, Thu Nguyệt nhìn thấy ánh mắt Thế tử gia lặng lẽ dừng trên người Tạ Tiểu An, chỉ thấy ý cười nơi khóe miệng ngài ấy cứ thế lan ra, rõ ràng sự lấy lòng của Tạ Tiểu An khiến ngài ấy rất hài lòng. Mà Tạ Tiểu An đang rót rượu lại không hề phát hiện ánh mắt của Thế tử gia, Phù Dung, Thu Nguyệt hai người nhìn nhau, trong lòng kinh ngạc không thôi.
Tạ Tiểu An cũng tự rót cho mình một chén rượu. Đã ngồi vào bàn rồi, nàng nào có ý định chỉ chăm chăm hầu hạ Lục Chiêu Cẩn dùng bữa, dù sao thì con gà quay và rượu này cũng tốn mất nửa tháng tiền tiêu vặt của nàng! Năm trăm văn tiền đấy, vốn dĩ định dùng để tự thưởng cho mình và cảm ơn Tiểu Y lần trước đã cho vay tiền, giờ thì đành tìm cơ hội khác vậy.
Tạ Tiểu An bèn nâng chén rượu kính Lục Chiêu Cẩn trước: “Thế tử gia, nô tỳ kính ngài một chén, đa tạ ngài đã cất nhắc nô tỳ.”
Nói xong, để tỏ lòng thành kính chân thật của mình, nàng nâng chén rượu uống một hơi cạn sạch.
Lục Chiêu Cẩn cụp mắt cười khẽ, cũng ngửa đầu uống cạn chén rượu của mình.
Ngón tay thon dài của hắn khẽ vuốt ve chén rượu màu xanh biếc, giọng điệu có phần trêu chọc: “Sớm như vậy có phải tốt hơn không? Cứ phải để ta nói những lời không muốn nói mới chịu nghe lời.”
Tạ Tiểu An lại ngộ ra, hóa ra Thế tử gia thích nghe người ta tâng bốc!
Thế là nàng lại tiếp tục cố gắng: “Lời ngài nói rất phải, chỉ trách nô tỳ ngu dốt, trước đây chưa từng gặp qua người nào có phong thái như ngài, nhất thời căng thẳng nên mới nói sai lời làm sai việc.”
Nói rồi lại giơ tay phải, xòe ba ngón tay, ánh mắt cong cong nói: “Nô tỳ xin hứa, sau này tuyệt đối không tái phạm, nhất định sẽ ghi nhớ kỹ từng lời ngài nói trong lòng.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play