Đấm lưng bóp vai? Không được, không được, quá đường đột rồi, người không biết còn tưởng mình quyến rũ hắn! Nghĩ tiếp, nghĩ tiếp… dâng trà rót nước? Ờ, vừa rồi người ta đã tỏ vẻ không thích trà mình pha, cái này cũng không được.
Đang lúc nàng vắt óc suy nghĩ làm sao để thể hiện, Thu Nguyệt và Phù Dung bước vào. Tạ Tiểu An lập tức im hơi lặng tiếng. Đùa chứ, nha hoàn hầu cận chính hiệu ở đây, nàng sao dám làm càn, đó chẳng phải là rước lấy thù hận sao?
Tạ Tiểu An chuẩn bị ngoan ngoãn ẩn mình, đứng bên cạnh làm người vô hình, coi như mình không tồn tại. Hỏi tại sao nàng không đi, vì Thế tử gia chưa lên tiếng nên nàng cũng không dám lui ra. Đang lúc nàng phân vân có nên hỏi Thế tử gia có dặn dò gì không, nếu không có thì mình lui xuống, thì Lục Chiêu Cẩn lên tiếng.
Lúc Thu Nguyệt bày biện rượu và thức ăn Lục Chiêu Cẩn đã đi rửa tay. Phù Dung đứng bên cạnh cung kính đưa khăn sạch sẽ mềm mại cho hắn lau tay. Chỉ thấy hắn vừa lau tay vừa nghiêng người nhìn Tạ Tiểu An, khẽ nhướng mày hỏi: “Đứng ngây ra đó làm gì, còn không mau lại rửa tay?”
Tạ Tiểu An: “?” Nàng rửa tay? Tại sao?
Tuy không hiểu nhưng muốn làm một nha hoàn mẫu mực, lúc này nàng chọn tuân theo mệnh lệnh.
Thế là ngoan ngoãn đi tới chậu nước bên cạnh rửa tay. Nhưng lời nói tiếp theo của Lục Chiêu Cẩn thật sự như sét đánh ngang tai, làm kinh động cả Phù Dung, Thu Nguyệt, càng làm kinh động hơn nữa là Tạ Tiểu An. Hắn nói: “Tạ Tiểu An ngồi xuống ăn cùng đi.”
Tạ Tiểu An thấy hắn nói xong câu đó liền ung dung ngồi xuống, hoàn toàn không để ý đến sống c.h.ế.t của người khác phải không?
Cố gắng lờ đi ánh mắt kinh ngạc của Phù Dung và Thu Nguyệt, Tạ Tiểu An hít một hơi lạnh: “Thế…Thế tử gia, nô tỳ nghĩ, việc này có phải là không hợp quy củ không ạ? Ha ha…”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT