Mặt đỏ hồng trừng mắt nhìn Tống Ký một cái, Thạch Bạch Ngư làm bộ tức giận quay đầu nhìn chằm chằm bếp lò. “Ta có lý do để nghi ngờ, những lời ngươi nói trước đó đều là trải đường, câu cuối cùng này mới là trọng điểm.” Thạch Bạch Ngư hừ một tiếng: “Lão sắc lang!”
“Ừm.” Tống Ký nén cười: “Ai bảo phu lang tươi mới ngon miệng?”
Thạch Bạch Ngư: “…”
“Được rồi, không trêu ngươi nữa.” Tống Ký nghiêm mặt nói: “Sau này đừng quá mệt nhọc, tạm gác lại việc trên tay, chờ ta trở về, sẽ chiêu thêm mấy người kiên định chịu làm trong thôn.”
Thạch Bạch Ngư nghe vậy khựng lại, nghĩ đến Tống Ký sắp cùng người của quan phủ vào núi, tâm trạng liền hơi chùng xuống.
“Ngươi lần này vào núi, bao lâu sẽ trở về?” Một lúc lâu sau, Thạch Bạch Ngư mới hạ giọng hỏi.
“Chắc là sẽ lâu hơn so với những lần đi săn trước đây.” Biết Thạch Bạch Ngư lo lắng, Tống Ký ôm vai cậu: “Nhưng ngươi yên tâm, bất luận thế nào, ta đều sẽ bình an trở về, ở nhà chờ ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play