Thạch Bạch Ngư tựa đầu lên vai Tống Ký, cũng đưa mắt nhìn về phía hướng huyện thành. Cậu còn cố ý dừng xe, quay đầu về phía huyện thành mà tạo dáng. Dù trong lòng chỉ ôm mỗi chiếc roi, nhưng vẻ mặt kia lại như bảo kiếm trong ngực, sát phạt tứ phương, dáng vẻ chờ đánh lộn thật sự là… quá đỗi anh dũng!
“Tống ca, ngươi đây là tính làm gì?” Dẫu biết Tống Ký đang đợi đám người nhà Thạch lão đại, Thạch Bạch Ngư vẫn cố ý giả vờ hồ đồ, tìm lời mà nói. Hắn quá ư là anh dũng, cậu hoàn toàn chẳng muốn bị nhét vào trong xe chút nào, chỉ muốn ngắm nhìn thôi!
“Giúp ngươi hả giận.” Tống Ký quay đầu nhìn Thạch Bạch Ngư, khí thế trên người chợt tan đi, ngón tay điểm điểm lên trán cậu: “Biết rõ mà còn cố hỏi.”
Thạch Bạch Ngư giống hệt một kẻ háo sắc trêu ghẹo nam nhân đứng đắn, kéo ngón tay Tống Ký đang chọc lên trán mình xuống, đưa đến bên môi mà hít hà một hơi đầy vẻ trêu ngươi.
Tống Ký: “…”
Chẳng hiểu sao, Ngư ca nhi như này… hình như có chút chướng mắt.
Nhưng không thể không nói, bị Thạch Bạch Ngư trêu chọc một phen như vậy, luồng sát khí hung tợn tích tụ giữa hàng mày Tống Ký đã tan đi không ít.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT