“Nếu đã mua bán một lần, hai mươi lượng này tổng không thể phí hoài, người ta nói ca nhi gả ra cửa như bát nước đã hắt đi, huống chi là bị bán đi.” Thạch Bạch Ngư cũng cười vẻ mặt thân thiết: “Đại đường ca, ngươi nói đúng không?”
Thạch Thừa Tùng vẫn cười làm lành: “Vừa rồi là ta nói lỡ, Ngư ca nhi……”
“Đại đường ca ăn ngay nói thật thôi.” Thạch Bạch Ngư liếc nhìn sắc mặt khó coi của vợ chồng Thạch lão đại, thúc giục Tống Ký: “Tống ca, chúng ta lên đi.”
Tống Ký “ừ” một tiếng, mắt cũng chẳng thèm liếc người nhà họ Thạch, cõng Thạch Bạch Ngư đi thẳng qua mấy người, lên lầu.
Thạch Thừa Tùng xoay người nhìn theo hai người đi lên, một lúc lâu sau mới nói: “Tống thợ săn này tướng mạo hung ác thật, nhưng đối với Ngư ca nhi lại cực tốt.”
“Hừ!” Điền Thúy Nga khịt mũi: “Trước mặt công chúng để đàn ông cõng qua cõng lại, cũng chẳng biết liêm sỉ, giống hệt cái tiện nhân mẹ nó vậy, đồ hồ ly tinh hư hỏng, sinh ra chính là cái đồ dụ dỗ đàn ông rách nát!”
Nghe thấy Điền Thúy Nga miệng đầy lời thô tục mắng chửi, Thạch Thừa Tùng nhíu mày. Điền Thúy Nga vừa thấy biểu cảm của đại nhi tử, cũng sợ chọc hắn phản cảm, vội vàng ngừng quát mắng, cùng hắn lại lần nữa nói chuyện hồi môn của Thanh ca nhi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play