Ngô Lục vừa dứt lời, liền vội vã đi xách một chậu nước trở về, nằng nặc bảo Thạch Bạch Ngư cùng Tống Ký rửa tay thử xem.
Thạch Bạch Ngư nhìn thứ lá lách heo trong tay mà tâm tình phức tạp, song không cưỡng lại nổi sự nhiệt tình của Ngô Lục, vẫn là cùng Tống Ký cùng nhau rửa tay dùng thử một phen. Quả thật, nó tốt hơn bồ kết rất nhiều.
Bất quá, nhìn phản ứng của Tống Ký, tựa hồ hắn cũng chẳng lấy làm kinh ngạc là bao. Thạch Bạch Ngư không ngạc nhiên là bởi vì cậu biết có thứ tốt hơn, còn Tống Ký không kinh ngạc lại khiến hắn có chút ngoài ý muốn.
“Đại ca, ngươi biết thứ này sao?” Ngô Lục thấy hai người vẻ mặt bình thản, vội hỏi.
Tống Ký gật đầu: “Lúc trước thay Tần gia thu nợ, ngẫu nhiên có dùng qua một lần, quả thật tiện lợi hơn bồ kết.”
Chẳng qua hắn vẫn là quen mùi bồ kết hơn. Hơn nữa Ngư ca nhi, đối với mùi này tựa hồ cũng không thích. Tống Ký thậm chí còn liên tưởng xa hơn, nghĩ đến cảnh mình dùng lá lách heo tắm rửa, sau đó mang theo một thân mùi lá lách heo lên giường, bị Thạch Bạch Ngư ghét bỏ.
Nhưng dù sao cũng là tấm lòng của Ngô Lục, Tống Ký giơ tay vỗ vỗ vai hắn: “Ngươi có lòng, cũng là người có tố chất làm ăn, hãy cố gắng làm tốt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT