Không nghĩ tới Tống Ký lúc đó lại là đi từ hôn, Thạch Bạch Ngư ngẩn người, có chút không nói nên lời.
Tống Ký thấy cậu đột nhiên trầm mặc, tưởng cậu sinh khí, hắn theo bản năng nắm chặt tay cậu.
“Ngư ca nhi……”
“May mà ngươi không từ hôn.” Thạch Bạch Ngư cảm khái: “Bằng không hai ta liền bỏ lỡ. Hơn nữa, ta đã đào hôn tìm chết trước đây, rồi lại có Điền Thúy Nga dùng đạo đức mà ép buộc, cự tuyệt việc từ hôn ở phía sau, ngươi không những không oán ta còn đối đãi ta tốt như vậy…… Ngươi thật là người tốt.”
“Ngươi là người duy nhất nói ta là người tốt.” Đột nhiên bị phát thẻ người tốt, mặt Tống Ký có chút nóng ran.
“Đó là bọn họ cố tình giả ngu mà thôi.” Thạch Bạch Ngư cười lạnh: “Bọn họ nếu thật sự cảm thấy ngươi là kẻ ác, tránh xa ngươi còn không kịp, sao có thể nghị luận chuyện tốt xấu của ngươi? Vợ chồng Tống lão đại, càng không thể lần lượt làm càn quấy rối, chẳng phải là ỷ vào ngươi thành thật dễ bắt nạt sao?”
Càng nói, Thạch Bạch Ngư liền càng thấy bất bình thay nam nhân nhà mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play