Con đường từ nhà gỗ xuống núi, Ngư ca nhi đã đi theo Tống Ký hai lần, nên dù không có Mao Cầu dẫn đường, cậu vẫn sẽ không lạc. Nhưng tiểu gia hỏa ấy thực sự linh tính và tri kỷ, chạy một đoạn liền sẽ dừng lại chờ cậu.
Bất quá tuy rằng quen đường, nhưng Ngư ca nhi trong lòng vẫn có chút lo lắng đề phòng, cứ sợ trên đường gặp phải dã thú hay côn trùng rắn rết, đối với việc cõng người bệnh như Tống Ký mà nói, quả thực là chí mạng. May mắn thay, cả đường đều thuận lợi.
Cuối cùng cũng đi ra khỏi rừng sâu, bước vào con đường núi rợp bóng cây quen thuộc đã đi qua nhiều lần, thần kinh căng thẳng của Ngư ca nhi lúc này mới được thả lỏng. Nhưng dù mệt đến mồ hôi đầm đìa, cậu cũng không dừng lại nghỉ một chút, một hơi cõng hắn xuống núi, trực tiếp đến nhà lão lang trung.
Chính là từ đầu đến cuối, cậu không nói với Tống Ký một câu nào, muốn biết hắn có tỉnh hay vẫn còn hôn mê thì liền trở tay nhéo nhẹ vào mông hắn một cái. Nếu tỉnh, Tống Ký liền sẽ phối hợp hừ hừ một tiếng.
"Đại phu người mau xem cho hắn đi, vết thương ta đã xử lý qua rồi, nhưng điều kiện đơn sơ không biết có bị sưng đỏ hay nhiễm trùng không." Ngư ca nhi dưới sự giúp đỡ của lão lang trung, đặt Tống Ký xuống chiếc ghế nằm ở góc tường nhà chính: "Hôm qua hắn sốt cao cả nửa đêm, sáng nay có hạ chút, nhưng vẫn luôn sốt nhẹ, thỉnh thoảng có dấu hiệu tái phát."
Lão lang trung nghe vậy, lập tức ngồi xuống bên cạnh xem xét vết thương, bắt mạch thăm dò nhiệt độ cơ thể Tống Ký.
"Vết thương quả thật có chút sưng đỏ, nhiệt độ không quá cao, nhưng cũng không thấp." Lão lang trung đứng dậy đi chuẩn bị đồ: "Ta trước tiên sẽ băng bó và xử lý lại cho hắn một lần nữa, lát nữa ta sẽ kê hai thang thuốc, sắc lên cho hắn uống, sốt lui xuống, sưng tiêu thì không còn vấn đề gì, chỉ cần cẩn thận nghỉ ngơi mấy ngày là được."
Lão lang trung nói năng nhẹ nhàng, tựa hồ tình huống này trong mắt ông cũng chẳng đáng gì. Sự thật cũng quả đúng là như vậy.
"Tống Ký từ khi làm thợ săn, lâu lâu lại bị thương lớn nhỏ liên miên, mấy năm đầu bị thương có thể nói là chuyện thường ngày." Lão lang trung lấy đồ vật quay trở lại, vừa băng bó vết thương cho Tống Ký, vừa nói: "Vẫn là mấy năm nay thân thủ hắn tốt hơn, mới không bị thương nhiều, ngươi không cần lo lắng, hắn da dày thịt béo, sẽ không có chuyện gì đâu."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT