Thạch Bạch Ngư cố gắng tránh né vết thương trên vai và bụng của Tống Ký, đẩy cổ áo hắn ra, vừa định cởi hẳn thì đã bị đối phương nắm lấy cổ tay.
"Không sao." Tống Ký không nhìn Thạch Bạch Ngư, mặt không biểu cảm nhìn chằm chằm ngọn nến nhỏ trên bàn: "Đi ngủ đi, ta tắm rửa thay quần áo."
Vì nghĩ đến việc Tống Ký đi săn sẽ lăn lộn bùn đất, quần áo tắm rửa chuẩn bị vài bộ, nên không lo không có đồ sạch để thay, nhưng mà...
"Trên người ngươi nhiều vết thương, tự mình sao mà rửa được, ta..."
Lời Thạch Bạch Ngư còn chưa dứt, Tống Ký bật dậy, lại một câu không nói, xoay người đi vào lều tắm phía sau nhà bếp.
"Ai!" Thạch Bạch Ngư mới không quen cái thói lạnh mặt khó chịu này của hắn, mặt dày mày dạn đi theo vào: "Làm gì đó, ngươi còn giận chuyện sáng nay à, cái tính tình này cũng lớn quá rồi đó, vết thương của ngươi đừng để dính nước, đừng vội vàng dội xuống, ta đi lấy thuốc ngươi chờ, đừng lộn xộn nha, không nghe lời là đánh vào mông đó!"
Thạch Bạch Ngư hung hăng dặn dò xong, xoay người chạy về phòng lục tung, tìm ra lọ kim sang dược, lại cầm bộ áo lót của Tống Ký đi vòng ra lều tắm. Đang nghĩ tới trước tiên lấy đồ vật qua rồi giúp pha nước ấm, trở về liền thấy tên kia thế mà coi lời dặn dò của mình như gió thoảng bên tai, đang múc một gáo nước lạnh từ đầu dội xuống, Thạch Bạch Ngư bỗng nhiên nổi giận, tiến lên đánh mạnh một cái vào mông hắn.
"Bốp" một tiếng, làm động tác múc nước của Tống Ký đột nhiên dừng lại.
"Ngươi muốn chết hả, sao lại không màng vết thương của mình vậy?" Thạch Bạch Ngư chưa hết giận, vừa lúc Tống Ký nhô mông ra, phủi tay lại cho thêm một cái: "Lấy thân thể mình ra giận dỗi, giỏi giang ghê ha!"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play