Sau một tháng bận rộn, cuối cùng cũng rảnh rỗi đôi chút, Thạch Bạch Ngư tìm Hoàng Thượng cáo xin nghỉ, định nghỉ ngơi vài ngày cho khuây khỏa.
Hoàng Thượng thực ra không muốn chấp thuận, bởi lẽ nhiều việc đều không thể thiếu Thạch Bạch Ngư. Nhưng nhìn quầng thâm dưới mắt cậu do thức đêm thức hôm mà ra, ngài vẫn đồng ý.
"Chỉ ba ngày thôi, không thể hơn được nữa." Đồng ý thì đồng ý, nhưng Hoàng Thượng xảo quyệt đặt ra số ngày nghỉ thật ngặt nghèo.
Thạch Bạch Ngư vốn đã chuẩn bị rời đi, nghe vậy lại quay người trở lại.
"Bệ hạ." Đợi Hoàng Thượng ngẩng đầu khỏi đống tấu chương dày cộp, Thạch Bạch Ngư mới nặn ra một nụ cười nửa miệng, nói: "Hữu Tướng khuyết đã lâu, khi nào người mới bổ nhiệm vậy?"
"Ừm." Dù bị nụ cười giả tạo của Thạch Bạch Ngư làm cho chột dạ, nhưng đây quả thực là một vấn đề. Hoàng Thượng gật đầu hỏi: "Thạch Tướng đột nhiên nhắc đến, có phải có người thích hợp để tiến cử không?"
"Không có." Thạch Bạch Ngư thẳng thừng: "Tả hữu tướng là hai cây cột trụ để chế ước lẫn nhau. Nếu để thần tiến cử người mình tâm đắc, Bệ hạ có còn yên giấc không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT