"Nhi thần minh bạch." Thái tử * kính gật đầu: "Trung thư lệnh tâm tư thông thấu, không ham quyền thế, càng là thanh lưu trong số thanh lưu."
"Không sai." Hoàng đế gật đầu: "Không ham quyền thế tiền tài, lại đại trí giả ngu lòng mang thiên hạ, thanh lưu nhưng không cổ hủ, có hắn phò tá con, Đại Chiêu chắc chắn có thể thực hiện thịnh thế đúng nghĩa. Nhưng người này khuyết điểm lại ở chỗ quá lười, như rùa đen đầu thai vậy, ngửi thấy nguy hiểm là lập tức rụt đầu về."
Thái Tử nghe hoàng đế đánh giá Thạch Bạch Ngư, cắn chặt răng, suýt nữa không nhịn được bật cười thành tiếng. Hoàng đế tự mình nói xong cũng không nhịn được buồn cười, buông chén trà: "Ngày mai liền nhổ trại hồi cung, trên đường hồi cung, là cơ hội cuối cùng của đối phương."
"Phụ hoàng, có cần tăng thêm nhân lực phòng thủ không?" Thái Tử hỏi.
"Không cần." Hoàng đế ngước mắt: "Mọi thứ như cũ, mấy tên tử sĩ thôi, chết thì chết, con hiểu ý trẫm không?"
"Vâng, nhi thần minh bạch." Thái Tử đương nhiên là minh bạch: "Phụ hoàng nghỉ ngơi sớm, nhi thần xin cáo lui trước."
"Ừm." Hoàng đế phẩy tay: "Đi đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play