Dù mắng mỏ là vậy, cuối cùng La Thượng Thư vẫn không thể không bóp mũi chịu đựng, đi cùng đứa con trai còn chẳng bằng cục thịt của mình đến Tống phủ bái phỏng. Hắn vốn chẳng muốn đi, nhưng đành chịu sự trấn áp của lão thê, không thể không nghe theo.
Không phải nói lão thê có tư tưởng khai sáng hơn hắn, mà là con trai tuổi tác mắt thấy càng lúc càng lớn, sợ làm lỡ dở thành lão quang côn (người đàn ông lớn tuổi nhưng chưa vợ). Lão thê đã nói nguyên văn rằng: "So với việc con trai cô đơn cả đời, cưới một ca nhi học y thì có sao đâu? Chẳng phải Thạch đại nhân cũng là ca nhi từng bước từng bước leo đến vị trí hiện tại đó sao?"
Nói ra cũng thật chua xót, thuở trẻ bọn họ nói năng hùng hồn, làm việc thì lại vụng về. Cao thì không với tới, thấp thì coi thường, luôn nghĩ con trai còn nhỏ, đại sự hôn nhân từ từ cũng chẳng muộn. Đến khi rốt cuộc với tới được nhà cao cửa rộng, xứng đáng môn đăng hộ đối, con trai lại thành mọt sách, một lòng khoa cử chẳng rảnh lo chuyện riêng. Cuối cùng khi đã thi đậu cử nhân, tuổi tác lại lớn, những gia đình ngang hàng thì không có người thích hợp, đi xuống thì vẫn chướng mắt, mà hướng lên trên, cũng chỉ có cháu ngoại của Bàng các lão kia, tuổi tác tuy có lớn hơn chút, nhưng dung mạo không tệ, lại còn được cưng chiều, hôn sự này nếu có thể thành, thế nào cũng không thiệt.
Trong mắt La Thượng Thư, hôn sự này vốn cũng chỉ là tạm chấp nhận, ai ngờ ca nhi kia cư nhiên lại chẳng an phận, không nghĩ đến việc giúp chồng dạy con, cư nhiên lại học theo Thạch Bạch Ngư mà lộ mặt ra ngoài. Vốn đã đủ khiến người ta khó chịu, cố tình đứa con trai ngốc của nhà mình lại vừa ý, liền một mực nhận định ca nhi đó. La Thượng Thư một ngàn lần không muốn, lão thê lại là người chỉ cần con trai có thể thành thân, mọi việc đều có thể bỏ qua. Đến cuối cùng, ngược lại hắn lại trở thành kẻ ác.
Suốt dọc đường đi, La Thượng Thư vì trong lòng bất mãn nên chẳng cho con trai một nét mặt hòa nhã. Chẳng ngờ tới Tống phủ, lại bị ăn cửa đóng then cài.
"Thế này..." Bản thân không muốn tới là một chuyện, nhưng đến lại bị sập cửa vào mặt, La Thượng Thư trên mặt liền có chút không nhịn được, bất quá thái độ vẫn khách khí: "Thạch đại nhân và Tống tướng quân không có ở trong phủ sao?"
"Phu lang và lão gia đều ở nhà." Ứng Cửu cũng khách khách khí khí, nhưng lời nói ra lại có thể khiến người ta tức hộc máu: "Chỉ là Hồng ca nhi thiếu gia đang bắt mạch xem bệnh cho phu lang, không tiện gặp khách. Hơn nữa, phu lang nhà ta nói, xưa nay chẳng có giao thiệp gì với La Thượng Thư. Nếu là vì công sự, thì khi lâm triều tìm hắn là được. Nếu là vì việc riêng, thật sự không có gì đáng để bái phỏng."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT