Có lẽ là ban ngày nghĩ gì ban đêm mơ thấy cái đó, Thạch Bạch Ngư buổi đêm dính gối đầu còn chưa ngủ, mơ mơ màng màng liền bắt đầu mơ thấy Tống Ký.
Tầm nhìn trong mơ là vết thương, xác chết khắp nơi, sắc điệu xám xịt không phân rõ là ban ngày hay buổi tối. Chỉ có Tống Ký trên người cắm số mũi tên nhọn và máu tươi đặc biệt chói mắt, đâm vào trái tim Thạch Bạch Ngư co chặt, đau đớn đến mức cậu gần như không thở nổi. Cậu muốn tiến lên, nhưng vô luận có cố gắng đến đâu, lảo đảo nghiêng ngả vẫn không chạy đến trước mặt Tống Ký được.
“Tống ca……”
“Không, ngươi không được chết……”
“Ngươi không được chết…… Tống Ký!”
Cuối cùng thoát khỏi sự ràng buộc vô hình, Thạch Bạch Ngư đột nhiên ngồi bật dậy, thở hổn hển trừng mắt nhìn những vật quen thuộc xung quanh, mới hoảng sợ hoàn hồn, nhận ra đó là giấc mơ. Nhưng dù vậy, cậu vẫn hai tay nắm chặt vạt áo ngực, rất lâu khó có thể bình phục. Cảnh tượng trong mơ quá đỗi chân thật, chân thật đến mức khiến người ta sợ hãi.
Cửa phòng kẽo kẹt một tiếng bị đẩy ra, Tiểu Nguyệt vốn định gọi Thạch Bạch Ngư dậy để lên triều, nhưng lại kinh hãi khi nhìn thấy trạng thái của Thạch Bạch Ngư.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play