Không ngờ lại đúng là mình hiểu lầm mà nghĩ nhiều. Thạch Bạch Ngư cục đá trong lòng cũng có thể bỏ xuống, nhưng tâm tình lại chưa vì thế mà nhẹ nhõm.
“Ngư ca nhi.” Thấy Thạch Bạch Ngư tựa vào vai mình sau một lúc lâu không hé răng, Tống Ký xoa xoa đầu cậu: “Bên ngoài gió lớn, về phòng nhé?”
“Về thôi.” Thạch Bạch Ngư thở dài: “Ngươi ăn cơm xong chưa?”
“Ăn ở ngoài rồi.” Nhìn ra Thạch Bạch Ngư cảm xúc không cao, Tống Ký không để cậu tự đi, đứng dậy ngồi xổm xuống trước mặt cậu: “Lên đi, ta cõng ngươi về.”
Thạch Bạch Ngư không từ chối.
“Tống ca.” Ghé vào lưng Tống Ký, Thạch Bạch Ngư hồi lâu mới sắp xếp lại suy nghĩ: “Ngươi nói, ta có phải đã đi nhầm đường rồi không, có lẽ ngay từ đầu đã sai rồi.”
“Vì sao lại nghĩ như vậy?” Tống Ký nhấc người lên một chút, làm cho cậu nằm thoải mái hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT