Thạch Bạch Ngư lập tức đưa tiểu nhãi con cho Tiểu Nguyệt, đứng dậy vừa đi vừa nói: "An An sợ nóng, ngươi dẫn thằng bé vào phòng chơi đi." Nói xong liền thẳng tiến đến sảnh chính.
Khi Thạch Bạch Ngư đến, Viên quản sự đang nhanh như kiến bò trên chảo nóng, nắm chặt hai tay đi đi lại lại.
"Viên quản sự, có phải gặp phải phiền phức gì không?" Thạch Bạch Ngư vừa vào cửa liền hỏi.
Viên quản sự thấy Thạch Bạch Ngư tới, rốt cuộc dừng xoay vòng vòng, "bùm" một tiếng liền quỳ gối trước mặt Thạch Bạch Ngư.
"Tống lão bản, cầu ngài giúp tiểu nhân!" Viên quản sự, một người đã gần hoa giáp, nói khóc liền khóc, một phen nước mũi một phen nước mắt thật đáng thương: "Tam gia khinh người quá đáng, nghe nói công tử xảy ra chuyện, không chịu sốt ruột đi cứu người, thế nhưng lại nghe theo phu nhân khuyến khích, muốn thu hồi kinh doanh dưới danh nghĩa công tử. Tiểu nhân thấp cổ bé họng, thật sự không có cách nào, không thể không cầu đến Tống lão bản nơi này, còn xin Tống lão bản xem xét tình giao hảo với công tử nhà ta, giúp giúp tiểu nhân!"
"Tần lão tam muốn bá chiếm sản nghiệp của Tần công tử?" Thạch Bạch Ngư vẻ mặt không thể tưởng tượng: "Con trai còn chưa chết mà đã gấp gáp như vậy, đây là loại cha nào vậy?"
Cổ đại coi trọng quan hệ đích - thứ không sai, nhưng cũng không thể vô lý đến mức này chứ? Tần phu nhân và con trai trưởng của bà ta như vậy còn nói được, nhưng cái ông cha này dựa vào cái gì? Chẳng lẽ con của vợ lẽ không phải con ông ta?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT