"..."
Không phải, vị huyện lệnh đại nhân này sao lại chạy đi săn rồi? May mắn lần này sư gia có mặt, hai bên cũng coi như đã gặp nhau, là người quen. Hai người liền đưa thư cho hắn, nhờ hắn lát nữa chuyển giao cho huyện lệnh, đồng thời cũng nói lên những băn khoăn của mình. Tình thế nghiêm trọng, sư gia không dám qua loa, lập tức trịnh trọng ứng hạ: "Nhị vị yên tâm, ta nhất định sẽ tự mình giao tận tay đại nhân."
Có lời của sư gia, hai người tự nhiên yên tâm, gật đầu cáo từ rời đi.
"Cũng không biết Thích tướng quân và Tần Nguyên rốt cuộc thế nào rồi, hy vọng hai người họ bình an vô sự." Trên đường trở về, tình cờ đi ngang qua cửa hàng của Tần gia, Thạch Bạch Ngư dừng bước, thở dài thườn thượt. Cậu sao cũng không thể ngờ, Tần Nguyên đi đưa lương thảo, còn có thể tự mình chui vào tay quân địch. May mắn Trương Hổ trong thư có nhắc tới vật tư đã an toàn đưa đến, bằng không thật sự là "vừa mất phu nhân lại thiệt quân".
"Khoảng cách xa khó tránh khỏi tồn tại chênh lệch thông tin." Tống Ký vỗ vỗ vai Thạch Bạch Ngư: "Chúng ta sốt ruột cũng vô dụng, cứ thả lỏng tâm thái đi."
"Chỉ sợ không còn mấy ngày an ổn để mà sống." Thạch Bạch Ngư từ trước đến nay lo lắng nhất chính là điều này.
Tống Ký trầm mặc một lát: "Thật sự lo lắng, không bằng chúng ta vào núi tìm huyện lệnh đại nhân. Dù sao cũng chỉ có một con đường vào núi, hẳn là có thể gặp được."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT