Hai người ăn nhịp với nhau.
Ngày hôm sau, liền lấy cớ đi săn mà chuẩn bị ra ngoài hưởng thụ thế giới riêng của hai người. Không ngờ còn chưa ra khỏi cửa, tiểu nhãi con đã đổ bệnh. Nôn tháo, tiêu chảy, còn phát sốt, không biết có phải do miếng thịt nướng hôm qua hay không.
Không nói đến đi săn, hai người còn chưa kịp ăn bữa sáng đã vội vàng mang tiểu nhãi con xuống núi tìm đại phu. Ngô a ma và Tiểu Nguyệt ở lại chăm sóc đại nhãi con, tiện thể thu dọn đồ đạc. Bất quá để đảm bảo an toàn, Tống Ký bảo họ cứ thu dọn rồi đợi ở nhà gỗ, hắn lát nữa sẽ lên núi đón họ.
Tiểu nhãi con bệnh đến đột ngột như vậy, trong núi khẳng định không thể ở lại được nữa, dù sao khám bệnh, dưỡng bệnh dưới chân núi vẫn tiện lợi hơn.
Trước khi xuống núi, Thạch Bạch Ngư đã làm hạ nhiệt độ vật lý cho tiểu nhãi con, nhưng căn bản vô dụng. Giai đoạn từ trong núi xuống chân núi, thân nhiệt của nhãi con không giảm mà còn tăng, hơn nữa mắt thấy đã sắp mất nước. Hai người đều sốt ruột đến đỏ mắt, gần như là ôm hài tử chạy xuống núi.
Cũng may lang trung lúc này đang ở nhà, không phải đi một chuyến vô ích, bằng không hai người thật sự phải chết vì lo lắng mất. Lang trung xem xét xong đầu tiên là cho hài tử uống chút nước muối, lại châm cứu hai châm. Không bao lâu, nôn tháo và tiêu chảy đều ngừng, sốt cao cũng hạ xuống một ít, tuy rằng vẫn còn nóng, nhưng ít ra cũng khiến hai người nhẹ nhõm thở phào.
"Tiểu ca nhi hẳn là phong hàn dẫn phát viêm dạ dày, vấn đề không lớn, sốt hạ xuống rồi cho uống thuốc mấy ngày là tốt thôi." Lang trung đắp chăn cho hài tử, đứng dậy nhìn về phía hai người: "Trong núi độ chênh lệch nhiệt độ ngày đêm lớn, hơn nữa hai ngày nay khí trời lại chuyển lạnh như tháng ba rét mướt, càng phải chú ý nhiều hơn."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play