Khôi phục lương tịch cho Mạnh Tráng. Thạch Bạch Ngư cảm thấy rất tốt.
“Mạnh Tráng từ khi tới nhà chúng ta, vẫn luôn tận tâm tận lực, trong thôn bên kia ít nhiều đều nhờ hắn.” Thạch Bạch Ngư cười cười: “Hiện giờ muốn thành thân, vợ là lương dân còn hắn là nô tịch thì quả thật không hay lắm.”
“Ngươi không ý kiến là được.” Tống Ký cầm một miếng hột vịt muối, biết Thạch Bạch Ngư không thích ăn lòng trắng trứng, liền lấy lòng đỏ trứng ra đặt vào chén cậu, còn mình thì ăn lòng trắng trứng.
“Ngươi đừng chỉ lo cho ta.” Thạch Bạch Ngư trả lại lòng đỏ trứng cho hắn: “Chính mình cũng ăn đi chứ.”
“Ta đây không phải đang ăn sao.” Tống Ký lại kẹp lòng đỏ trứng cho Thạch Bạch Ngư: “Ta không thích lòng đỏ trứng, chỉ thích lòng trắng trứng, khẩu vị của hai ta vừa lúc bổ sung cho nhau, mau ăn đi.”
Thạch Bạch Ngư sao có thể không biết hắn.
Nhưng cứ đẩy tới đẩy lui thì trông khó coi, liền không kẹp qua nữa, chỉ là một lần nữa cầm một miếng, lột bỏ vỏ rồi đặt nguyên vẹn vào chén Tống Ký.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT