Chu thẩm cũng là lòng còn sợ hãi, dù sao tòa nhà tuy rằng không lớn nhưng không dám bảo đảm không có nơi nguy hiểm. Hài tử bò xa như vậy, nếu thật sự có bất kỳ ngoài ý muốn nào, mạng của nàng cũng không đủ để đền bù.
“Vâng, nô tỳ nhất định ghi nhớ giáo huấn, về sau không dám sơ suất nữa, nhất định sẽ trông nom cẩn thận hai vị thiếu gia!”
Tống Ký vẫy vẫy tay ý bảo nàng ôm hài tử đi xuống.
Nhưng mà nhãi con không chịu, duỗi tay bắt lấy ống quần Tống Ký a a a một hồi kêu, phồng má trừng mắt, hung dữ như muốn thị uy vậy.
Tống Ký cúi đầu cùng nhãi con mắt to trừng mắt nhỏ một lát, cuối cùng thỏa hiệp, khom lưng ôm lên: “Hắn muốn ở đây thì cứ để hắn ở đây, cái nhãi con này hiếu động, cũng không thể hoàn toàn trách các ngươi, về sau để ý nhiều chút.”
Tống gia nhân thủ đơn giản, tìm thêm mấy người trông chừng hài tử vẫn có thể được. Chỉ là nhãi con quá nhỏ nên chưa suy xét đến, không nghĩ tới lại biết bò đến vậy.
Lợi hại hơn là, hắn còn nhớ đường, cư nhiên một đường bò tới phòng của hai phụ thân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play