Hai người được Bàng Trọng Văn cùng Hồng ca nhi ôm lấy đi vào đại môn, những người khác trong Bàng gia mới vây quanh, bà lão phu nhân đang chống gậy đi lại bất tiện cũng đã đến. Hai bên giới thiệu một phen xong, đều đối với Thạch Bạch Ngư và Tống Ký nhiệt tình không ngớt, trong lời nói, ẩn chứa chút ơn nghĩa.
"Hồng ca nhi, con ở lại chơi với bà ngoại, ông nội và các thúc con đi thư phòng nói chuyện một chút." Bàng Trọng Văn xoa xoa đầu Hồng ca nhi đang vui vẻ nhảy nhót.
"Dạ!" Hồng ca nhi rất hiểu chuyện, nghe vậy liền đi qua khoác tay bà ngoại: "Bà ngoại, Hồng ca nhi đến đỡ ngài, đi chậm một chút nhé, cẩn thận dưới chân." Lời nói đó khiến bà lão phu nhân đầy mặt từ ái, vui vẻ không khép miệng lại được.
Bàng Trọng Văn nhìn theo cháu ngoại đang đỡ lão thê và mọi người rời đi, lúc này mới xoay người làm một động tác mời, dẫn hai người đi thư phòng. Đi một mạch đến đây, Bàng gia cho người ta cảm giác đều rất tốt, không có tình huống mà họ lo lắng xuất hiện. Chỉ cần nhìn Hồng ca nhi với chiều cao và tính cách hoạt bát kia, liền biết không hề phải chịu ủy khuất. Không chỉ không có, những người trong Bàng gia còn đối xử rất tốt với cậu bé. Mấy trưởng bối đều nhìn cậu bé ánh mắt đều tràn đầy từ ái, đối với Thạch Bạch Ngư và Tống Ký cũng đồng dạng cảm kích. Mấy biểu huynh, biểu tỷ họ hàng đối với cậu bé hẳn cũng không tồi. Điều này làm cho trái tim treo lơ lửng của hai người hoàn toàn thả xuống.
"Tùy tiện ngồi đi." Vào thư phòng, Bàng Trọng Văn khách khí tiếp đón hai người, chính mình lại không hề ngồi vào ghế, mà là chắp tay hành lễ với hai người: "Lần này liên lụy hai vị ân công, lão phu thật cảm thấy hổ thẹn. Ân công không ngại tuyết lớn đường xa vào kinh thành để làm chứng cho lão phu, dụng tâm lương khổ, lão phu vô cùng cảm kích, tái tạo chi ân không có gì báo đáp, xin nhận lão phu một bái!" Hành động này của Bàng Trọng Văn khiến hai người giật mình, vội duỗi tay đỡ ông dậy.
"Bàng đại nhân, vạn lần không thể!" "Đúng vậy, chúng ta cũng không làm gì cả, Bàng đại nhân có thể gặp dữ hóa lành, đó là ngài lập thân thanh chính, bằng không chúng ta làm gì cũng vô dụng, huống hồ cũng không làm gì to tát." Hai người đỡ Bàng Trọng Văn ngồi xuống ghế.
"Nói thật, sáng nay tiến cung một chuyến, xem thái độ của Thánh Thượng, vốn dĩ cho rằng còn phải tranh cãi, đại nhân có thể nhanh như vậy được minh oan, thật sự không ngờ tới." Thạch Bạch Ngư sảng khoái nhanh nhẹn: "Nghĩ đến trong triều đình, Thích tướng quân cùng Thánh Thượng đều đã bỏ ra không ít công sức."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play