Từ lập đông, thời tiết ngày càng lạnh. Thạch Bạch Ngư ở cữ chưa cảm nhận được nhiều, nhưng khi ra cữ mới phát hiện mùa đông năm nay dường như lạnh hơn năm trước rất nhiều. Trớ trêu thay lại không có tuyết, cứ thế gió thổi, ngay cả mưa cũng hiếm hoi đáng thương.
"Sang năm sợ là sẽ khô hạn." Chu thẩm đang giặt tã thay cho hai đứa bé trong sân, đôi tay đông lạnh đỏ bừng, thường xuyên đưa lên miệng hà hơi.
"Đúng vậy, từ khi hai đứa bé đầy tháng, đã nửa tháng không mưa rồi." Thạch Bạch Ngư dừng một chút: "Chu thẩm, trời lạnh đừng dùng nước lạnh giặt, đun nước ấm mà giặt đi, đừng để tay bị nứt nẻ vì giá lạnh."
"Không sao đâu, đun nước ấm tốn củi, lát nữa xoa xoa là được." Chu thẩm cười nói: "Huống hồ từ nhỏ đã quen như vậy rồi, đôi tay này chịu lạnh được, sẽ không dễ bị nứt nẻ đâu."
"Chỉ một chút củi thôi mà." Thạch Bạch Ngư không đồng tình: "Không có điều kiện thì không có cách nào, năm nay trong nhà củi than củi đều tích trữ không ít, đủ dùng là được, không cần quá tiết kiệm."
Nói xong, Thạch Bạch Ngư liền đi xem con. Ngô a ma và Tiểu Nguyệt mỗi người một đứa ôm, cứ thế bế con đi vòng vòng trong phòng, cũng không chê nặng tay. Không những không chê, hai người còn làm không biết mệt mỏi.
"Chúng lại làm ầm ĩ đó hả?" Thạch Bạch Ngư đứng ở cửa nhìn thấy buồn cười, cất bước đi vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT