Tống Ký không phản ứng lời kinh hô của Chu thẩm và bà đỡ, mấy bước to vọt tới trước giường, nửa bế Thạch Bạch Ngư lên, đưa cổ tay mình đến bên miệng cậu.
"Ngư ca nhi, nhả ra, đừng cắn môi, cắn ta này, ta da dày thịt béo, cứ việc cắn!"
Thạch Bạch Ngư quả nhiên không khách khí, há miệng liền cắn vào cổ tay Tống Ký, nhưng lại khống chế được lực đạo, không giống cắn, mà càng như là đang hút dương khí.
"Ngươi..."
"Ta có thể nhẫn." Thạch Bạch Ngư buông Tống Ký ra, thở hổn hển: "Tống ca... đừng sợ."
Vành mắt Tống Ký lập tức đỏ lên, một hán tử cao lớn vạm vỡ, thế mà lại vì câu an ủi run rẩy yếu ớt này mà nước mắt trực tiếp trào ra. Nhưng nhận thấy bà đỡ và những người khác đang xao nhãng, hắn trừng mắt nhìn họ với đôi mắt đẫm lệ, lại hung tợn và đáng sợ, khiến mấy người kia sợ hãi không dám nói năng hay nhìn lung tung nữa, chuyên tâm vào công việc của mình.
Chỉ là ca nhi dù sao cũng không thể sánh bằng nữ tử, không chỉ không dễ mang thai, mà việc sinh nở cũng đặc biệt gian nan, huống chi lại là hai đứa, bản thân Thạch Bạch Ngư lại chưa đủ cường tráng. Dù cậu có thể chịu đựng về mặt tinh thần, nhưng theo thời gian kéo dài, cậu cũng bắt đầu lực bất tòng tâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT