Thạch Bạch Ngư được Tống Ký đưa trở lại tiền viện, Tống Ký lấy quần áo sạch sẽ rồi đi thẳng vào phòng tắm. Hắn không đi một mình mà còn kéo luôn cả Thạch Bạch Ngư theo.
Xà phòng đã thoa ba lần, nước ấm cũng thay ba lần, da dẻ cứ như sắp bong ra. Vậy mà hắn vẫn cứ bắt Thạch Bạch Ngư ngửi thử, đến khi xác định không còn mùi lạ mới chịu thôi. Tống Ký còn bắt Chu thúc hái cả rổ cánh hoa để ngâm bồn tắm hoa thơm ngào ngạt, lúc này mới chịu bỏ qua.
Thạch Bạch Ngư từ chỗ bỡn cợt chuyển sang chết lặng, tất cả chỉ diễn ra trong vài thùng nước ấm. Sớm biết rằng một câu đùa giỡn sẽ khiến Tống Ký hận không thể lột da cậu, Thạch Bạch Ngư đã không nói linh tinh rồi. Cậu cảm thấy xót xa, hối hận, và còn cả… cái mùi xà phòng pha lẫn mùi hoa, thật sự rất nồng. Bị lôi kéo ngửi vài lần, Thạch Bạch Ngư cảm giác như viêm mũi sắp phát tác đến nơi.
Thấy Tống Ký vẫn còn vẻ mặt rối rắm như muốn tắm thêm lần nữa, Thạch Bạch Ngư cuối cùng cũng không thể nhịn được nữa, một tay túm lấy hắn.
“Đừng tắm nữa, muốn lột da thì kiếp sau đầu thai làm rắn đi!” Nói xong, Thạch Bạch Ngư chẳng thèm phản ứng hắn nữa, xoay người ra khỏi phòng tắm: “Ta đói bụng rồi, muốn ăn thì tự ngươi ra!”
Mắt thấy Thạch Bạch Ngư mất kiên nhẫn, thậm chí có chút nổi giận, Tống Ký đang còn muốn tắm thêm mới chịu từ bỏ, bước ra khỏi nước, mặc quần áo rồi đuổi theo.
“Phu lang, đồ ăn nóng rồi, ngài muốn dùng bữa không ạ?” Thấy Thạch Bạch Ngư ra ngoài, chu thẩm vội vàng tiến lên hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT