Dù thôn dân có chua ngoa hay chúc mừng, cũng không ảnh hưởng gì đến thực tế. Mảnh đất đã mua, vật liệu gỗ và ngói đã đặt, công nhân đã tìm được, lại chọn một ngày hoàng đạo, xưởng liền rầm rộ xây dựng.
Bởi vì tòa nhà ở huyện thành được tu sửa khá tốt, lần này xây xưởng Thạch Bạch Ngư cũng không tìm người khác, vẫn để Tống Ký tìm Lưu gia. Tiền công đương nhiên không bằng ở huyện, nhưng ở cái làng này, cũng coi như không tệ.
Người Lưu gia cũng nhanh nhẹn, mỗi ngày trời chưa sáng đã khởi công, trời tối đen mới nghỉ việc về, làm việc khí thế ngất trời.
Tống Ký cũng không nhàn rỗi, ngoài những việc vặt trong nhà ngoài ngõ, cũng sẽ cởi trần cùng người Lưu gia làm một trận, khiêng đá, chọn gạch, vác củi, hò reo còn hăng hái hơn ai hết.
Theo lời hắn nói, cuộc sống có hy vọng, phải đổ mồ hôi và tiêu hao năng lượng, nếu không kìm nén lại sẽ chỉ dồn lên phu lang của mình. Vấn đề là phu lang hiện tại không chịu được, vậy chỉ có thể dồn sức lực sang nơi khác.
Thạch Bạch Ngư lúc nghe vô ngữ đến mấy, giờ nhìn bắp tay săn chắc bóng loáng của nam nhân đang mướt mồ hôi, thì lại say mê đến choáng váng đầu óc.
Đây nào phải tiêu hao năng lượng, rõ ràng là đang câu dẫn người! Đúng là một nam nhân đầy tâm cơ!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play