Bàng Trọng Văn nhìn hai người, nét mặt thâm trầm lộ ra vài phần khó xử. Cả hai đều nhìn ra được sự khó xử của hắn.
“Đại nhân muốn giữ Hồng ca nhi lại sao?” Thạch Bạch Ngư hỏi.
Bàng Trọng Văn gật đầu: “Hồng ca nhi trở về cùng các ngươi, ngược lại sẽ liên lụy các ngươi cuốn vào chuyện này, chỉ là…”
Lời còn chưa dứt, đã bị tiếng bước chân lộp cộp từ phía sau cắt ngang. Hắn quay người lại, quả nhiên là Hồng ca nhi chạy ra từ góc nhà.
“Ông ngoại, Hồng ca nhi ở lại đây cùng ngài.” Miệng nói đi cùng Bàng Trọng Văn, nhưng nước mắt Hồng ca nhi lại lăn lộn trong khóe mắt: “Con đi cùng ngài rồi, có phải sẽ không gây phiền toái cho thúc với a ma không ạ?”
Những lời nói ấy khiến ba người lớn không khỏi xúc động.
Thạch Bạch Ngư đi tới ôm lấy cậu bé: “Hồng ca nhi quên rồi sao? Con là tiểu cẩm lý của nhà ta, là phúc bảo, nào phải phiền toái. Thúc và a ma không cho con nói mình như vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play