Thạch Bạch Ngư trong tay mơ chua đã đưa tới miệng, nghe được lời này mạch đập bỗng khựng lại.
“Khi đó trong nhà nghèo, ăn bữa hôm lo bữa mai, đói đến vàng vọt gầy nhom, nhưng không giống ngươi được nuôi dưỡng tốt như vậy.” Trương Dương thị hồi ức chuyện cũ đầy cảm khái: “May mà lão đại hiểu chuyện, không làm khó ta, không giống khi mang thai lão nhị nôn mửa liên tục, nhờ vậy mới đỡ khổ một chút, bằng không coi như khi đó, đứa trẻ có giữ được hay không cũng không biết.”
“Mang thai, không phải ai cũng sẽ nôn sao?” Thạch Bạch Ngư chớp chớp mắt, đầu óc ong ong.
“Ai nói?” Trương Dương thị cười nói: “Việc mang thai này, cũng phải xem tình huống, có đứa thì quấy phá, có người thì không, mỗi đứa trẻ một tính nết.”
Thạch Bạch Ngư: “……”
Cúi đầu nhìn vòng eo đã có chút thịt, quả mơ chua đến miệng bỗng nhiên không còn thơm nữa.
Nhưng trải qua lần nhầm lẫn trước, cậu không dám dễ dàng kết luận chỉ vì lời nói của Trương Dương thị.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT