Thạch Bạch Ngư lòng tràn đầy thèm tôm hùm đất, nhưng khi thật sự được dọn lên bàn, cậu nếm hai miếng rồi lại không muốn ăn, chỉ gắp thêm một chút dưa muối ăn.
Tống Ký đem thịt tôm đã bóc vỏ đặt vào chén cậu: “Sao lại không ăn?”
Thạch Bạch Ngư lắc đầu: “Cứ cảm giác không phải cái mùi vị đó.”
“Thúc a ma, tôm hùm đất ăn rất ngon!” Hồng ca nhi vội nói.
Ngô a ma cũng ở một bên gật đầu.
Tuy rằng bữa này sợ Thạch Bạch Ngư làm món tôm hùm không hợp khẩu vị, để đề phòng đã chuẩn bị thêm một món cá kho, nhưng thực ra mọi người đều chỉ lo ăn tôm hùm, cá động cũng chưa động, có thể thấy được món đó được hoan nghênh đến nhường nào.
“Thời tiết mắt thấy liền ấm lên, ăn gì cũng kém chút hứng thú.” Thạch Bạch Ngư thở dài, này còn chưa tới mùa hè đâu, đến lúc đó thì biết làm sao: “Cũng không biết quả dại trong núi thế nào, có bị hái hết chưa, tự nhiên ta lại muốn ăn trái cây.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play