Thạch Bạch Ngư không phải lần đầu tiên ra sông bắt cá, nhưng lại là lần đầu tiên đi cùng Tống Ký.
Ăn xong cơm trưa, hai người cầm lưới và xô nước, liền cùng đi đến khu cỏ lau, nơi đó nước cạn cá nhiều, tương đối dễ bắt hơn.
“Lần trước dẫn theo Hồng ca nhi, ta đi hạ nguồn, bắt cá cực nhọc lắm, nửa ngày cũng chỉ bắt được hai con.” Thấy Tống Ký vừa thả lưới xuống, kéo lên đã là hai con cá trắm cỏ lớn, Thạch Bạch Ngư kích động khôn tả, vội vàng xách xô đi tới: “Cá trắm cỏ này cũng thật lớn, chắc phải nặng hai ba cân ấy chứ?”
“Ừm.” Tống Ký lấy cá từ lưới ra ném vào xô, tiếp tục vớt.
Thạch Bạch Ngư thấy hắn vớt hăng say, liền buông xô gỗ, cũng muốn xắn ống quần đi xuống.
“Đừng xuống đó.” Tống Ký ngẩng đầu thấy, liền ngăn cản: “Nước lạnh lắm, ngươi cứ ở trên bờ đợi.”
“Không sao đâu.” Thạch Bạch Ngư không nghe Tống Ký, vẫn kiên trì xuống nước. Cậu không có lưới, cũng chẳng bắt cá, mà là dọc theo bờ sông ở đó mò bùn. Không bao lâu, cậu kẹp một con tôm hùm đất trong nước, lắc lắc rồi giơ lên: “Thật sự có tôm hùm đất, ta đã nói vừa nãy hình như thấy mà!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play