A Đồng chưa từng gặp qua "người" như thế này. Cả ngày cậu chỉ chơi cùng muôn thú nơi rừng núi, đây là lần đầu tiên thấy một vị lão nhân, lại còn bị bàn tay chai dày mà ấm áp kia xoa đầu. Trịnh thím trìu mến đưa cho A Đồng một đĩa bánh in hiếm lạ, rồi phân phó Đông Sinh tiễn bọn họ trở lại sườn núi, nơi ở cũ vẫn là tốt nhất.
Hiện tại trong nhà không thể như trước, người đông mắt tạp, huống hồ ai nấy đều mang nét u sầu, cũng chẳng phải nơi thích hợp ở lâu.
Ngoài cửa, Phù Ly nghe được tiếng bước chân của Thủy Thời dần đi ra, liền xoay người mở cửa, đón hai người vào lòng, lại ôm lấy tiểu hài nhi hơi thẹn thùng mà ngoan ngoãn kia.
Phù Ly nhìn nhi tử cẩn trọng ôm một mâm bánh trắng tinh, hơi híp mắt, có chút buồn cười. Tiểu tử này lúc ở Đông Sơn hung hăng quen rồi, cũng có hôm nay!
Đông Sinh còn đang nghĩ nên long trọng tiễn đưa thế nào, thì liền thấy "người nọ" một tay ôm cả Thủy ca nhi lẫn tiểu hài nhi lên, nhún một cái liền lặng yên vô thanh vượt qua tường viện!
Đông Sinh ngẩng đầu nhìn hai người lướt qua bức tường đỏ cao ngất, một lúc lâu không nói nên lời. Nhưng ngẫm lại, người ta ngay cả thành trì cao mấy trượng còn như đất bằng mà đi, cảnh tượng trước mắt có là gì đâu.
Tiễn người xong, hắn rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, dùng tay lau mặt một phen, xoay người vào nhà tiếp tục trông nom phụ thân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT