Thủy Thời nằm nghiêng trên lưng Tiểu Hắc, men theo từng mảnh đất đen cháy sạm do lôi hỏa thiêu qua, băng băng chạy về hướng lang sào.
Mười mấy con bạch lang cường tráng theo sát bên cạnh, giữa từng đàn thú kinh hoảng trốn chạy, hộ tống cậu an toàn quay về.
Chỉ là đêm đen trầm nặng, tầng tầng mây dày không tan. Ngẩng đầu nhìn lên, chẳng thấy lấy một ngôi sao hay ánh trăng, chỉ có phía sau lưng núi rừng đỏ rực ánh lửa chiếu rọi đường về, đỏ rực như máu.
Thủy Thời vô lực nghiêng người trên lưng ngựa dày rộng, từng đợt đau bụng mỗi lúc một rõ ràng, mặt mày tái nhợt rịn đầy mồ hôi, bị gió tạt qua lại nhanh chóng khô đi, rồi lại ướt đẫm thêm lần nữa. Cứ thế lặp lại.
Cậu cắn răng chịu đựng thứ đau đớn trước nay chưa từng có, ôm chặt bụng, cẩn thận cảm nhận sinh mệnh nhỏ trong cơ thể. Nhưng bụng căng cứng, không có chút động tĩnh, khiến người ta vừa hoảng vừa lạnh, mà vẫn phải giữ bình tĩnh.
Miệng cậu há to thở dốc, không ngừng thì thầm an ủi thai nhi trong bụng, mãi đến khi eo đau đến không thể gượng dậy, hạ thân đau nhói từng trận, toàn thân run rẩy.
Thủy Thời gắng gượng rất lâu, cố lấy lại tỉnh táo, đưa tay sờ ra phía sau—nước ối đã vỡ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT