Mắt thấy Lung gia sắp quay người lại! Thủy Thời nín thở, sải một bước lớn lao thẳng đến trước, tóm ngay con tiểu hùng sau cổ nhét vào trong tủ gỗ, sau đó “phanh” một tiếng đóng sầm cánh cửa lại!
Rồi xoay người đè xuống tiểu bạch lang đang đội nắp bồn trên đầu, móc miếng thịt tương trong miệng nó ra, cánh tay vung lên, miếng thịt “lạch cạch” rơi đúng lên thớt trước mặt lão nhân. Tiểu lang còn đang trừng đôi mắt lam nhìn theo khối thịt, vừa định theo bản năng nhào tới, lại bị một quyền từ phía trước đánh bật vào sau bệ bếp.
Đúng lúc đó, lão binh quay người lại, thấy Thủy Thời đang đứng cười toe toét trước bếp, định lên tiếng bảo là thịt mất rồi, thì vừa khéo thấy miếng thịt tương bị mất lúc nãy, lúc này đang nằm ngon lành trên thớt.
“Ai da! Ở đây rồi, trời ạ, xem trí nhớ của ta này, già rồi đấy.” Vừa nói vừa đi tới lấy thịt.
“Ơ? Sao lại dính dính nhão nhão, không giống, hôm nay mới làm mà, sao có thể hỏng được cơ chứ.” Thủy Thời liền vội vàng bước tới, đoạt lấy khối thịt dính đầy nước miếng của tiểu lang.
“Không hư không hư, cảm ơn Lung gia! Con tự kiếm gì đó ăn được rồi, ngài mau về nghỉ đi thôi.”
Lão binh tuổi đã cao, dạo này còn bận bịu mấy ngày liền, thực sự mệt mỏi, liền nói dăm ba câu với Thủy Thời rồi quay người trở lại trướng nghỉ ngơi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play