Thủy Thời rơi xuống dòng băng hà, mấy ngụm nước lạnh như băng tràn vào phổi, cậu giãy giụa đưa tay ra vẫy vùng, rồi trong khoảnh khắc liền mất đi tri giác.
Một thế giới tĩnh mịch, tràn ngập ánh lam của băng tuyết, bóng dáng nhỏ bé ấy rơi xuống giữa những mảnh băng vỡ vụn, chậm rãi chìm sâu vào đáy nước giá lạnh.
Bỗng nhiên—một trảo sắc bén vươn tới, bắt lấy cậu, từng chút kéo ra khỏi vực nước băng hàn.
Quần áo đã ướt đẫm, dán sát lên người, lộ rõ thân thể mảnh mai nhưng dẻo dai. Gương mặt nhỏ nhắn trắng trẻo nổi lên giữa mặt nước, dưới ánh trăng mông lung như ánh bạc, dịu dàng phát ra một luồng sáng nhạt. Cậu nằm yên lặng như đang say ngủ, tựa như đang chờ ai đó đến đánh thức mình...
Trong rừng, đám người lão Trịnh đã chờ từ sáng sớm đến tận chiều, vẫn không thấy Đông Sinh quay lại. Nếu đúng như lời hắn kể tối qua, giữa trưa lẽ ra đã đưa Thủy ca nhi trở về! Nhưng đến giờ, vẫn chẳng thấy tăm hơi.
Mọi người trong lòng nóng như lửa đốt, không thể tiếp tục chờ đợi, cũng may Đông Sinh trước khi đi có để lại một con chó săn. Thế là mọi người dắt chó, thấp thỏm bước vào núi tìm kiếm.
Trời đã tối hẳn. Thủy Thời tỉnh lại từ cơn hôn mê, tuy toàn thân tê dại, nhưng lại thấy vô cùng ấm áp. Bên tai lờ mờ truyền đến tiếng người rì rầm. Khi ngồi dậy nhìn quanh, liền thấy phía trước có một đống lửa trại, mấy nam nhân quần áo đơn sơ ngồi quây quần xung quanh. Đông Sinh cũng ở đó, đầu quấn băng vải, đang uống nước, một tay vuốt ve đầu chó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play