“Buông ra, ngươi là cái thá gì, cũng dám cản ta!” Diêu thị cất giọng the thé, vận sức muốn tránh thoát cái tay kia trên cổ tay mình, lại không cách nào nhúc nhích mảy may.
Trần Tuệ hất tay ra, thân thể Diêu thị đứng không vững ngã về phía sau, nha hoàn bà ta dẫn theo vội vàng chạy lên đỡ bà ta, trên mặt nha hoàn kia vẫn còn in dấu một bàn tay đỏ tươi.
“Vị phu nhân này, trong phòng còn có người bị thương, xin nói nhỏ thôi.”
“Ta làm việc không tới phiên ngươi xen mồm, ngươi tránh ra cho ta.” Diêu thị thấy Trần Tuệ thái độ hiền lành, khí thế tức khắc lại thành lớn lối.
Bà ta kéo lấy ống tay áo Lâm Tuế, ánh mắt nhìn sang phảng phất như muốn đem Lâm Tuế lăng trì.
Bà ta cắn răng, như là muốn nuốt sống Lâm Tuế: “Sớm biết có hôm nay, lúc trước khi ngươi sinh ra ta nên dìm chết ngươi, ngươi là cái đồ súc sinh máu lạnh ngay cả ca ca ruột của mình không buông tha!”
“Diêu phu nhân đang nói tới bản thân mình đó sao, súc sinh ngay con gái thân sinh của mình cũng không buông tha, sinh ra người như ta, không phải rất bình thường à?” Lâm Tuế rút ống tay áo của mình từ trong tay Diêu thị về.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT