Lâm Hành lần này vẫn gọi tới mấy người lần trước cùng hắn ta đi săn, lần trước bọn họ vốn dĩ còn chưa chơi tận hứng, nghe hắn ta nói muốn đi thêm một lần nữa, cả đám không khỏi đều động lòng, từng người dặn dò người hầu hạ bên cạnh đi chuẩn bị ngựa và cung tiễn.
Lâm Được đi tới trước mặt Tiết Chiêu, vỗ vỗ bả vai cậu ta: “Đi, lát nữa đi săn nhé.”
Tiết Chiêu có chút do dự, cậu ta không phải là không muốn đi, có thể vào được vòng giao tiếp này với cậu ta mà nói đúng là không dễ.
Nhưng từ sau khi cậu qua đời, mẹ cậu ta đặc biệt coi trọng an nguy của cậu ta, thậm chí không muốn một mình cậu ta ra khỏi nhà, trong lòng Tiết Chiêu phiền chán, nhưng cũng không dám ngỗ nghịch.
Thấy Tiết Chiêu bất động, Lâm Hành nhíu mày: “Sao nào, ngươi không muốn đi?”
“Không phải, ta muốn đi nói trước với mẫu thân một tiếng.” Tiết Chiêu cảm giác được là Lâm Hành không vui, chặn lại trước.
“Được rồi, người đã lớn như vậy, đi ra ngoài chơi còn phải báo với mẹ.” Lâm Hành bĩu môi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play