Mặc Bối vừa về đến nhà, còn chưa kịp tẩy trang xong đã nằm xuống giường nghỉ ngơi thì nhận được điện thoại của Minh Tố Hành.
Minh Tố Hành nhạy bén nhận ra giọng của cô hôm nay khác khác, liền hỏi có phải cô đã uống rượu không. Mặc Bối cười đáp là tối nay cô tụ họp với mấy người bạn thân, trò chuyện rất nhiều nên uống hơi quá chén.
“Em hình như không uống được rượu mà.” Anh nhớ lại lần hai người ăn buffet, cô chỉ mới uống chút rượu trái cây mà đôi má đã ửng đỏ.
“Bây giờ tửu lượng của em đã khá hơn lúc đó một chút rồi.” Giọng Mặc Bối mềm mại, mang theo chút làm nũng, “Hôm nay là dịp hiếm có mà.”
Giọng của cô khi uống rượu nghe đặc biệt mềm mại, lại có chút yêu kiều. Minh Tố Hành không kìm được muốn nghe cô nói nhiều hơn một chút.
“Lam Lam bây giờ bận lắm, cuối tuần thường xuyên phải tăng ca. Lị Lị thì ngày càng giỏi giang, năm nay lương đã hơn ba mươi vạn, hôm nay còn mua rất nhiều quà tặng bọn em. Em cực kỳ thích cảm giác bạn bè mình đều kiếm được tiền... Ấy, đợi chút.” Mặc Bối điều chỉnh lại tư thế nằm trên giường cho thoải mái hơn, rồi tiếp tục thủ thỉ qua điện thoại.
“Em sớm đã biết Lị Lị sẽ thành công, Lam Lam cũng vậy. May mà ngày trước Lam Lam không bị tên bạn trai cũ đó lừa, bây giờ dồn hết tâm sức vào sự nghiệp.” Cô thật lòng vui mừng vì điều đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT