Sau giao thừa không bao lâu, Minh Tố Hành đã quay trở lại bệnh viện để tiếp tục kỳ thực tập.
Sau khi nhận được lời hứa hẹn từ Mặc Bối, anh cảm thấy vô cùng an tâm, trong công việc lại càng chuyên chú hơn, từng bước thao tác đều cẩn thận tỉ mỉ như một cỗ máy vận hành hoàn hảo, không xảy ra chút sơ suất nào.
Hiện tại anh đang ở khoa cấp cứu. Dù là bác sĩ, y tá hay các sinh viên thực tập trẻ tuổi hơn, hầu hết đều đánh giá cao anh. Làm việc cùng anh khiến người ta yên tâm, thêm vào đó anh lại sở hữu ngoại hình quá đỗi nổi bật nên những lúc rảnh rỗi thường có vài y tá lớn tuổi đến hỏi anh có đang độc thân không, ngỏ ý muốn giới thiệu bạn gái. Mỗi khi gặp tình huống này, anh đều trả lời thẳng thắn: “Tôi có người mình thích rồi.”
Minh Tố Hành vốn là kiểu con trai biết giữ khoảng cách đúng mực với người khác phái. Trong khoa còn có vài nam sinh thực tập và bác sĩ trẻ thích bàn luận đánh giá nhan sắc, vóc dáng của các y tá mới đến, thậm chí còn chấm điểm này nọ, nhưng anh chưa từng tham gia.
Lâu dần, mọi người cảm thấy anh là người tốt, năng lực mạnh nhưng tính tình có phần trầm mặc, hơi khó gần.
Mãi cho đến ngày Mặc Bối mang cà phê và bánh ngọt đến bệnh viện thăm anh, người vốn luôn điềm tĩnh kiệm lời, chìm trong công việc như Minh Tố Hành bỗng chốc trở thành tâm điểm của vòng xoáy tám chuyện trong khoa.
Thật ra suy nghĩ của Mặc Bối rất đơn giản. Một buổi chiều hiếm hoi rảnh rỗi, cô đi dạo nhà sách, mua mấy cuốn sách rồi ra ngoài. Thấy trời nắng đẹp, cô thong dong đi một đoạn thì phát hiện bệnh viện nơi Minh Tố Hành thực tập đang ở gần ngay trước mắt. Cô dừng lại, quay đầu nhìn vào một tiệm cà phê bên đường đang tỏa ra hương cà phê nồng đậm, lập tức nảy ra một ý tưởng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT