Ăn xong bánh kem, Mặc Bối chủ động nhận rửa bát.
Rửa xong quay lại phòng khách, cô thấy bà ngoại đang chăm chú xem chương trình truyền hình, còn Minh Tố Hành thì ngồi trên ghế sofa bên cạnh, cùng bà trò chuyện. Trong phòng tràn ngập mùi cam và táo chín ngọt ngào. Nhìn ra phía cửa cuối phòng khách, Mặc Bối thấy mẹ cô – Dư Ảnh Trúc đang đứng ngoài sân gọi điện, đoán chắc là đang gọi cho chú Dương.
Cô mỉm cười, trong đầu không tránh khỏi hiện lên bốn chữ: tuế nguyệt tĩnh hảo – năm tháng bình yên, rồi lặng lẽ đứng ở một góc phòng khách, lặng lẽ tận hưởng sự ấm áp và yên bình trước mắt.
Một lúc sau, ánh mắt của Minh Tố Hành nhìn về phía Mặc Bối. Cô lười biếng mỉm cười, sau đó vẫy tay gọi anh lại gần.
Minh Tố Hành lập tức đứng dậy, nhanh chóng bước đến trước mặt cô.
Mặc Bối khẽ nói:
“À đúng rồi, tối nay anh đừng vội về trường nữa. Em đặt sẵn một phòng khách sạn gần đây cho anh rồi, như vậy anh có thể cùng tụi em thức đến giao thừa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play