Buổi chiều bận rộn không kém gì buổi sáng, Mặc Bối không ngừng giới thiệu sản phẩm cho những khách hàng đến dùng thử, nói đến khô cả miệng. Sau bốn giờ, lượng khách bắt đầu giảm, cô mới có thể ngồi xuống nghỉ ngơi, uống chút nước.
Tiện thể, cô nhìn sang phía đối diện—Minh Tố Hành đang đưa một hộp socola được đóng gói tinh xảo cho một người phụ nữ ăn mặc trang nhã. Người phụ nữ đó nhẹ nhàng cảm ơn, dường như không muốn rời đi, tiếp tục trò chuyện với anh thêm một lúc.
Chờ đến khi người phụ nữ đó thong thả rời đi, ánh mắt Minh Tố Hành vô tình quét sang, Mặc Bối mỉm cười với anh như một sự động viên: “Cố lên chút nữa thôi, sắp tan ca rồi.”
Trong bữa trưa, Mặc Bối đã hỏi qua, biết hôm nay anh làm ca ngày, ngày mai mới là ca tối. So với anh, cô có đãi ngộ tốt hơn một chút, ba cô – Mặc Hải Hàm– để ý con gái, không để cô làm ca đêm.
Dù đã gần đến giờ tan ca, Minh Tố Hành vẫn không có chút lơ là. Anh đứng thẳng tắp, vai không hề trùng xuống, vẫn đều đặn nói với người đi ngang: “Socola và ngũ cốc giảm giá, có thể ghé xem một chút.”
Nhìn thấy vậy, Mặc Bối cảm thấy đúng là anh cũng rất vất vả, ít nhất bản thân cô đã không còn sức mà gọi mời khách nữa rồi.
Không lâu sau, từ cổng siêu thị có vài người đi vào. Mặc Bối nhìn qua, đi sau cùng là một cô gái xinh đẹp mặc váy liền màu lam nhạt, tóc dài xõa vai, gương mặt nhỏ nhắn trắng trẻo, ánh mắt sau khi bước vào cứ nhìn quanh không ngừng, trông có chút quen mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play