Gần đây, Số Hai thường xuyên đến quán cơm của Thải Phượng vì cô và cô giáo Kiều cũng khá hợp nhau.
Số Hai ít nói, cô giáo Kiều cũng ít nói, hai người yên lặng ngồi nhìn bọn trẻ, bầu không khí khá hòa hợp.
Thỉnh thoảng họ cũng trò chuyện đôi câu, đa phần đều liên quan đến lũ trẻ.
Hiện giờ Nhóc Đất đã có thể buông tay người lớn để tự đi vài bước, dù còn loạng choạng nhưng cũng là một bước tiến rất lớn. Còn Hoa Béo thì ngồi trên giường, nhìn Nhóc Đất với ánh mắt đầy ngưỡng mộ.
Hoa Béo vẫn chưa biết đi, thật ra, miệng mồm Hoa Béo lanh lợi lắm nhưng tay chân lại vụng về.
Cô giáo Kiều nửa ngồi sau lưng Nhóc Đất, cẩn thận bảo vệ cậu bé.
Hoa Béo uất ức nắm tay Số Hai: “A!” Cô bé cố gắng thể hiện suy nghĩ của mình: “Mẹ!” Rồi chỉ về phía Nhóc Đất: “Đất!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT