Sau khi về nhà, Số Hai kể lại tình hình của Thải Phượng cho Số Một.
Giọng cô vẫn cứng đờ: “Như anh mong muốn, vấn đề đã được giải quyết.”
Số Một gật đầu: “Cô ấy không phải là một con người vô dụng.”
Buổi chiều, sau khi Thải Phượng đưa hai đứa trẻ về nhà, cô kể lại chuyện đã bàn bạc với cô giáo Kiều, cũng kể luôn về hoàn cảnh của bà ấy.
“Hai người rất giống nhau.” Số Một nói.
“Đúng vậy,” Thải Phượng đầy lòng biết ơn, “Cho nên cô Kiều mới chịu giúp tôi.”
“Bà ấy đã nói chuyện xong với trường, có thể giúp trông hai đứa trẻ một thời gian. Anh Nhất, anh Nhị, hai người bận gì thì cứ đi làm đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play