Khi Việt Diệu bước vào Đông Trắc điện, Nguyên Oánh Oánh đang lặng lẽ nằm trên giường, cánh tay khẽ khàng ôm lấy con thỏ trắng vào lòng.
Gương mặt nàng trắng mịn như sứ, ánh lên vẻ bất an. Đôi mắt hơi sưng đỏ, đuôi mắt còn lưu lại những giọt nước chưa khô. Việt Diệu ngồi xuống mép giường, đưa tay nhẹ lau giọt nước mắt còn vương nơi hàng mi nàng.
Lông mày rậm của hắn vẫn nhíu lại, chưa từng giãn ra. Lau đi nước mắt, Việt Diệu cũng không rời đi, chỉ lặng lẽ nhìn nàng thật lâu, rồi mới thở dài một tiếng:
“Đúng là kiều tiểu thư… ngươi thật là, một chút cũng không thay đổi.”
Dù đã vào cung, vẫn bị người ta bắt nạt, chẳng tiến bộ được gì.
Hàng mi dài khẽ rung động, như thể bị ác mộng quấy nhiễu. Nguyên Oánh Oánh mấp máy môi, tiếng nói mơ hồ khe khẽ bật ra từ kẽ răng:
“Nhu Đoàn… vô tội… đừng giết nó… đừng… đừng chạm vào ta…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT