Trong cung quả thực không có quy củ như vậy.
Lương phi nhàn nhạt nói: “Thục phi, ngươi thật sự muốn ở nơi này cùng một tiểu nữ hầu sống chung? Chỗ này sao có thể sánh được với tẩm điện của ngươi...”
Thục phi ngẩng đầu, trong mắt phủ một tầng hờ hững: “Ý của Lương phi, là trách thánh thượng bạc đãi các vị muội muội?”
Lương phi sắc mặt chợt biến. Nàng nào dám lôi Lục Ứng Hoài ra tranh luận. Chỉ hừ lạnh một tiếng, xoay người rời đi. Trước khi đi còn không quên phân phó thị nữ trông chừng Đông Trắc điện, có động tĩnh lập tức đến báo. Nàng rất rõ, lấy tính tình của Thục phi, sao có thể quan tâm sống chết một tiểu nha đầu? Việc Thục phi làm hôm nay, tất có mưu đồ.
Thục phi sai người đưa đệm chăn, gối mềm thường dùng đến, lại thêm không ít đồ vật vào Đông Trắc điện.
Đêm dần thăm thẳm, tóc đen của Thục phi rũ xuống, nàng nghiêng người tựa vào giường, tay cầm một quyển sách. Nghe được tiếng bước chân, nàng khẽ ngẩng đầu nhìn ra.
Chỉ thấy Nguyên Oánh Oánh mặc một thân thường y màu liễu xanh, vóc dáng mảnh khảnh, vẻ mặt mang theo do dự đứng cách đó không xa. Thục phi buông sách, vẫy tay với nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT