Đến sân mã cầu, Nguyên Minh Châu giống như chim nhỏ ra khỏi lồng, vừa xuống ngựa đã ríu rít chạy tới nhập bọn với các tiểu thư đang nô đùa.
Xuân Đào là người xuống trước. Vén rèm xe, một tay đỡ màn, tay kia đưa ra, đón lấy cánh tay trắng mềm của người trong xe.
Nguyên Oánh Oánh bước ra. Nàng điềm đạm, chậm rãi lộ diện, thần sắc thanh nhã.
Xung quanh vốn đang rộn ràng tiếng nói cười, chợt yên lặng một thoáng. Váy lụa màu biếc lay nhẹ theo gió, tựa sóng gợn nước. Nguyên Oánh Oánh khẽ nâng mi, đôi mắt trong veo sâu thẳm, không để ý đến ánh mắt bốn phía, chỉ dịu giọng hỏi:
“Minh Châu, chúng ta ngồi ở đâu?”
Đám đông lúc này mới nhận ra nàng chính là "mỹ nhân đầu gỗ" nổi danh trong kinh, sắc đẹp hơn người, nhưng tính tình yên lặng ít lời, khó gần khó thân.
Chẳng mấy chốc, những kẻ bị sắc đẹp làm thất thần vừa rồi liền khôi phục lại vẻ chê bai, ánh mắt tỏ rõ khinh miệt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT