Khấn vái xong, cô rưới rượu xuống đất trước mộ, nhìn tờ giấy vàng cháy thành tro, rồi mới quay người đi về.
Cô lại tiếp tục công việc chăn dê. Bây giờ rau dại cũng nhiều, không chỉ mình cô đi đào, mà lũ trẻ trong đội sản xuất cũng đi. Mang rau đến nhà ăn là được tính công điểm.
Chiều đó, cô lại định dắt dê lên sườn núi, nhưng bị ông lão ngăn lại. Ông bảo nhìn trời chắc là sắp mưa, dặn cô cho dê ăn cỏ khô, đừng đi nữa, nhỡ mưa xuống thì không kịp dắt dê về.
Cô nghe lời ông, ở nhà cho dê ăn cỏ khô, lại đổ thêm nước vào máng. Dê ăn cỏ khô thì phải uống nhiều nước hơn so với ăn cỏ tươi.
Dọn dẹp chuồng dê xong, cô cũng không nghỉ tay, lại chạy sang nhà kho nhỏ giúp ông lão se dây rơm. Sắp đến mùa hè rồi, trẻ con và người già trong làng sẽ đi cắt cỏ cho lợn.
Cỏ cắt về, mang đến chuồng bò là được tính công điểm. Ông lão với cô phải phơi khô số cỏ ăn không hết, rồi bó lại thành từng bó, chất trong nhà kho. Như vậy cần rất nhiều dây rơm, cho nên lúc nào rảnh rỗi là ông lão lại ngồi trước cửa nhà kho se dây rơm.
Diệp Thư và ông ngồi trò chuyện, thỉnh thoảng cô lại đưa cho ông mấy cọng rơm khô, cô không biết chắp lại thành dây, chỉ là giúp ông một tay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play