Lâm Thù bất chợt đứng dậy, trong ánh đèn mờ dịu, lặng lẽ đi về phía kệ sách bên màn chiếu. Bóng cậu đổ dài lên vách tường, khiến căn phòng vốn yên tĩnh lại càng thêm lặng im.
“Lâm tiên sinh… cậu sao vậy?” – Tần Du Trì khẽ nghiêng đầu, giọng anh rất nhẹ, mang theo chút ngập ngừng, như không dám cắt ngang tâm trạng của cậu.
Lâm Thù lấy một hộp thuốc từ ngăn kệ, rồi bật sáng hết đèn phòng khách. Ánh sáng ấm áp đột ngột tràn vào, xua đi chút bóng tối vương trên trán anh. Nhưng gương mặt cậu vẫn trầm lặng, không nói một lời, chỉ yên lặng quay trở lại.
“Anh đưa tay phải đây.” – Cậu ngồi xuống bên cạnh, giọng nói không lớn, nhưng có một loại dịu dàng không cho phép kháng cự.
Tần Du Trì thoáng ngẩn ra. Theo lý, anh luôn thuận theo cậu — nhưng khoảnh khắc ấy, không hiểu vì sao, anh lại chậm rãi siết nhẹ các ngón tay, như đang cố giữ lại điều gì đó mong manh.
“Buông tay.” – Lâm Thù nhìn thẳng vào anh, ánh mắt không hung dữ, chỉ mềm mà kiên quyết, khiến người khác khó lòng từ chối.
Tần Du Trì im lặng trong chốc lát, rồi rũ mắt xuống, khẽ mở từng ngón tay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play