Trở lại Sa Dương Loan, Lâm Thù cuối cùng cũng có một giấc ngủ trọn vẹn. Không còn là kiểu nhắm mắt dưỡng thần trong mỏi mệt, mà là giấc ngủ sâu thực sự, để cơ thể và tinh thần cùng lúc được nghỉ ngơi, hồi phục.
Nghe tin anh trở về thành phố S, Cao Tĩnh Ca vội vã chạy tới Sa Dương Loan, nhất quyết phải đích thân kiểm tra tình trạng của anh, không biết còn tưởng anh vừa trải qua một trận tai nạn, thiếu tay cụt chân không bằng.
Khi nhìn thấy Thịnh Cảnh, phản ứng của Cao Tĩnh Ca cũng không khác Biên Tinh Lan là mấy, chỉ là ánh mắt không trừng lớn đến mức dọa người như hắn.
Nhưng Tạ Nghị thì khác, mọi cảm xúc đều viết rõ ràng trên mặt, suýt nữa chỉ thẳng vào Thịnh Cảnh mà hô to, làm ầm cả nhà lên.
“Tĩnh Ca, cậu ấy làm trợ lý sinh hoạt cho tôi trong kỳ nghỉ đông, cô làm cho cậu ấy một tờ giấy chứng nhận thực tập, tiền công thì chi theo 5% lương tháng của cô.” Lâm Thù quả nhiên không quên yêu cầu thù lao của Thịnh Cảnh.
“Rõ rồi.” Cao Tĩnh Ca liếc mắt ra hiệu cho Tạ Nghị, Tạ Nghị không tình nguyện bĩu môi, lặng lẽ kéo Thịnh Cảnh ra ngoài.
Lâm Thù biết Cao Tĩnh Ca đến là để hỏi chuyện, cũng chẳng định giấu giếm gì, thản nhiên nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT